Một bé gái 13 tuổi – được đặt tên giả là Grace – đã bị đưa vào New Zealand và biến thành nô lệ, sống trong điều kiện bị hành hạ nghiêm trọng. Một bác sĩ nhi khoa nhận định, nếu Grace không được giải cứu đúng thời điểm, cô bé rất có thể đã mất mạng.
Dù vậy, không ai trong những kẻ lạm dụng cô bé bị truy tố tội danh buôn người – một lỗ hổng pháp lý đang gây tranh cãi mạnh mẽ. Cơ quan bảo vệ trẻ em Oranga Tamariki cho biết nếu sự việc xảy ra hôm nay, họ sẽ “đẩy mạnh hơn nhiều” để truy tố với tội danh nghiêm trọng hơn.
Giải cứu Grace – Sự thật rúng động
Trong một hội thảo trực tuyến về nhận diện nạn nhân bị giam giữ và bóc lột, Sharyn Titchener, quản lý quốc tế về bảo vệ trẻ em, đã chia sẻ câu chuyện của Grace.
Một chuyên gia y tế phát hiện các dấu hiệu bất thường và báo cho nhân viên xã hội. Sau đó, lệnh khám xét được ban hành và Grace được đưa ra khỏi nơi ở trong tình trạng gầy gò, buồn bã, gần như không nói được tiếng Anh.
“Cô bé có 35 vết thương trên khắp cơ thể – bao gồm cả vết thương cũ và mới, nghi do bị dùng vũ khí tấn công lặp đi lặp lại,” Titchener kể.
“Cô bé bị thiếu cân nghiêm trọng, vệ sinh cá nhân kém, và bị chấy đầu. Bác sĩ nhi khoa – người có kinh nghiệm lâu năm – nói rằng đây là những vết thương tồi tệ nhất mà ông từng thấy trên một đứa trẻ ở độ tuổi đó.”
Cô bé nói mình bị coi như nô lệ, bị đối xử như chó, theo lời kể của nhân viên xã hội biết tiếng mẹ đẻ của Grace.
Tội phạm buôn người không giống trong phim
Hai người lớn trong căn nhà nơi Grace sống đã bị kết án tù vì tội hành hạ trẻ em. Tuy nhiên, họ không bị truy tố tội buôn người.
Titchener nói: “Đây chính xác là một trường hợp nô lệ gia đình, bóc lột lao động, và là ví dụ rõ ràng của buôn người. Cô bé bị đưa sang New Zealand, sống trong nhà đó và trở thành nô lệ.”
Buôn người tại New Zealand không chỉ liên quan đến mại dâm – mà còn xuất hiện ở trang trại trồng cần sa (trẻ em làm “người canh cây”), hoặc như trong trường hợp gánh xiếc Zirka, nơi trẻ em 11 tuổi bị đưa đến làm diễn viên nhào lộn suốt nhiều năm.
Pháp luật còn nhiều lỗ hổng
Hiện nay, luật pháp New Zealand vẫn đòi hỏi phải chứng minh hành vi cưỡng ép hoặc lừa dối để truy tố tội buôn người – kể cả với trẻ em. Điều này khiến việc khởi tố trở nên cực kỳ khó khăn.
Eleanor Parkes, giám đốc tổ chức ECPAT Child Alert, cho rằng cần bãi bỏ yêu cầu chứng minh sự cưỡng ép trong các trường hợp có trẻ em bị bóc lột.
“Trẻ em thường ngoan ngoãn, dễ bảo – nên việc yêu cầu chứng minh chúng bị ép buộc là vô lý. Việc một đứa trẻ rơi vào hoàn cảnh bị bóc lột đã là một tội ác.”
Buôn người không hiếm – chỉ là chúng ta nhìn sai hướng
Parkes nhấn mạnh buôn người không “giật gân” như phim ảnh, mà diễn ra lặng lẽ ngay giữa đời thường:
• Trong các gia đình
• Trong mối quan hệ bạo lực
• Trong công sở hoặc nơi công cộng
“Chúng ta đang nhìn sai. Chúng ta tìm kiếm hình ảnh trẻ em bị bắt cóc ở sân bay. Nhưng thực tế, buôn người trông giống như lạm dụng trẻ em, hoặc bạo hành gia đình. Và điều đó xảy ra mọi lúc, mọi nơi tại New Zealand.”
New Zealand cần cải cách luật và tăng nguồn lực
New Zealand đang bị đánh giá là tụt hậu so với nhiều nước trong việc phòng chống nạn buôn người và nô lệ hiện đại. Các chuyên gia đã đệ trình dự thảo luật lên chính phủ từ tháng 12/2023, nhưng hiện vẫn chưa có tiến triển rõ ràng.
Immigration New Zealand cho biết họ có điều tra khi phát hiện dấu hiệu bất thường trong đơn xin thị thực và sẽ chuyển vụ việc cho các cơ quan liên ngành nếu nghi ngờ có hành vi buôn người.
Oranga Tamariki cho biết họ đang phối hợp với các cơ quan như Cảnh sát, Hải quan, Bộ Nội vụ và Thanh tra lao động để nâng cao nhận thức và phối hợp phòng ngừa.
Grace hiện đã được đưa về nước, nhưng theo Titchener, nhiều trẻ em khác vẫn đang bị lạm dụng và nhóm của bà – chỉ gồm 4 người – “bận rộn không ngừng nghỉ”.
Theo rnz.co.nz – Khoa Tran