Khi Jessie Moss và gia đình cô mua ngôi nhà đầu tiên, có vẻ như đó là một món hời - nhưng giờ đây, sự sụt giảm của thị trường đã xóa sổ tiền đặt cọc (deposit) của họ.
Họ nằm trong số khoảng 2000 người mua nhà lần đầu có vốn chủ sở hữu (equity) bị xóa sổ do giá nhà giảm.
Moss và gia đình cô đã mua một ngôi nhà ba phòng ngủ, trước đây là nhà của tiểu bang ở Waiwhetū, Lower Hutt vào tháng 11 năm 2021, khi thị trường nhà ở đạt đỉnh.
Giá trị của ngôi nhà là 860.000 đô, nhưng họ đã trả 743.000 đô với khoản tiền đặt cọc 20% được rút từ tiền tiết kiệm, tài khoản KiwiSaver và vay từ gia đình.
"Vào thời điểm đó, mọi người mua những ngôi nhà tương tự ở Lower Hutt với giá lên tới 900.000 đô ở những nơi như Naenae và Taitā."
Nhưng sau đó, thị trường bắt đầu chậm lại.
Một năm sau, ngôi nhà có giá trị 560.000 đô- và họ phải sửa lại khoản thế chấp của mình khi lãi suất tăng.
"Chúng tôi hiện đang ở trong tình huống ngôi nhà có giá trị thấp hơn 19,9% so với số tiền chúng tôi đã mua, khiến chúng tôi trở thành một trong 2000 người mua nhà lần đầu rơi vào hoàn cảnh không có tiền đặt cọc và không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải trả giá cao ngất ngưởng cho một ngôi nhà hầu như không đáng giá".
"Chúng tôi bị mắc kẹt. Chúng tôi không có kế hoạch chuyển đi, tuy nhiên chúng tôi không đủ khả năng để duy trì ngôi nhà ngoài những thứ như lắp rèm. Chúng tôi chỉ đang quản lý các khoản hoàn trả hàng tuần đã tăng 30%từ 675 đô la lên 888 đô hàng tuần, cộng với bảo hiểm và thuế là 1000 đô hàng tuần."
Bà cho biết chỉ có thể quản lý được vì thu nhập của gia đình đã tăng 30% trong cùng kỳ. Moss đã ký hợp đồng giảng dạy có thời hạn cố định nhưng đã nghỉ việc để làm công việc khác.
"Chúng tôi biết rằng bản thân điều này là một điều hiếm hoi và là ân huệ cứu cánh của chúng tôi. Nếu tôi vẫn là giáo viên như khi chúng tôi mua nơi này, thì bây giờ chúng tôi đã buộc phải bán rồi. Chúng tôi cần lợp mái mới và sơn bên ngoài. Không có cách nào chúng tôi có thể vay tiền để làm điều này. Chúng tôi hy vọng mái nhà không bị dột."
Bà cho biết họ sẽ phải chịu đựng vì không có nhiều lựa chọn.
"Nếu mọi thứ trở nên tồi tệ đến vậy, nếu lãi suất tiếp tục tăng và không có sự cứu trợ từ bất kỳ đòn bẩy kinh tế nào thì có thể đến lúc chúng tôi không thể tiếp tục chống đỡ được... chúng tôi thậm chí sẽ không có tiền đặt cọc để trả tiền thuê nhà. Thực sự không phải là một lựa chọn".
"Đó là cảm giác hy vọng rằng mọi việc có thể diễn ra một cách suôn sẻ. Hiện chúng tôi không đủ khả năng để sửa mái nhà nếu tấm ván lợp bị sụp hay mục nát. Không có đệm. Nếu có bất kỳ điều gì nghiêm trọng xảy ra, chúng tôi sẽ phải cầu xin và vay mượn gia đình. Chúng tôi không thể vay thêm để duy trì tài sản thực sự đắt đỏ này."
Bà cho biết thời điểm mua nhà "không thể tệ hơn". Nhưng nếu họ đợi để mua, họ có thể không thể vay được tiền mua nhà khi các điều kiện cho vay trở nên khó khăn hơn.
"Thật khó để không cảm thấy thất vọng. Cách duy nhất để chúng tôi xoay chuyển tình thế là lãi suất giảm. Chúng tôi không thể làm gì với giá trị của ngôi nhà, chúng tôi biết rằng giá trị đó sẽ không thay đổi trong nhiều năm tới".
"Vì chúng tôi không có kế hoạch đi đâu cả, nên chúng tôi muốn ngôi nhà phải có giá cả phải chăng để có thể biến nó thành ngôi nhà tốt nhất có thể trong thời gian chúng tôi ở đây".
Cô ấy cho biết tình hình của cô ấy chính là minh họa cho sự điên rồ của những biến động trên thị trường nhà ở.
"Theo nghĩa đen, chỉ trong vài tháng theo bất kỳ hướng nào, tình hình sẽ thực sự thay đổi rất lớn - lúc đó và trong nhiều năm tới".
Cô ấy cho biết, giá thuê nhà có thể là 600 hoặc 700 đô một tuần.
"Chúng tôi đang trả cao hơn nhiều so với giá thuê nhà. Trong thời điểm chúng tôi mới mua ngôi nhà, chúng tôi cảm thấy như 'được rồi, chúng tôi phải trả nhiều hơn một chút cho bảo hiểm và thuế nhưng khoản thế chấp ít nhiều cũng bằng số tiền chúng tôi đã trả khi thuê nhà'. Lúc đó chúng tôi cảm thấy ổn. Bây giờ thì cảm thấy hơi nực cười".
Theo rnz.co.nz – Duong Nguyen