Faith Fruean đã phản bội lòng tin của hai người họ hàng đến từ Samoa mà cô đã giúp di cư đến New Zealand để làm việc bằng cách lập tài khoản ngân hàng, thẻ tín dụng và các khoản vay cá nhân đứng tên họ, tiêu tiền lương của họ vào các kỳ nghỉ ở nước ngoài và sở hữu tài sản hào nhoáng để tỏ ra mình là người thành đạt trong xã hội.
Thế nhưng người phụ nữ đến từ Marton này đã thoát khỏi bản án ngồi tù “trong gang tấc” trong tuần này và thay vào đó, cô bị kết án 12 tháng quản thúc tại nhà vì nhiều tội danh không trung thực sau khi cô lấy đi 130.718 đô từ hai thanh niên mà họ không hề hay biết.
“Cô đã lợi dụng họ và niềm tin mà mỗi người trong số họ đặt vào cô và tôi thấy rằng sự vi phạm lòng tin là rất đáng kể,” Thẩm phán Justin Marinovich nói với cô ấy trong khi tuyên án tại Tòa án quận Whanganui hôm thứ Tư.
“Tôi tin chắc rằng cô và chồng cô đã phối hợp với nhau để đảm bảo rằng cô có thể kiếm được tiền từ các nạn nhân và lấy đi từng xu của họ”.
Có ý định chiếm đoạt tiền
Hành vi phạm tội của Fruean bắt đầu vào tháng 11 năm 2015 khi nạn nhân đầu tiên, anh Tautai Solomona, đến Marton để sống với anh họ Ben Fruean và vợ anh ta là Faith.
Theo Thẩm phán Marinovich, cặp đôi đã tìm được việc làm cho chàng trai 21 tuổi nhút nhát - không nói được tiếng Anh - tại nhà chủ của họ, nhà máy thịt Anzco, và Fruean đưa Solomona đến Ngân hàng ASB ở Palmerston North để mở một tài khoản để ký gửi tiền lương của anh ta.
Với tư cách là người phiên dịch, cô đã thiết lập tài khoản dưới tên của Solomona nhưng đã cung cấp số điện thoại di động và địa chỉ email của mình, đồng thời giữ lại thẻ thanh toán liên quan cùng với mã PIN mà cô đã tạo.
Cùng lúc đó, lợi dụng Solomona không hề hay biết, Fruean đã yêu cầu anh ta ký đơn xin vay cá nhân trị giá 20.000 đô và số tiền đã được chuyển vào tài khoản của anh ta mà cô cũng có quyền truy cập vào dịch vụ ngân hàng trực tuyến.
Fruean đã thực hiện ba lần chuyển tiền trong hai tuần với tổng trị giá 17.906 đô từ tài khoản của Solomona sang tài khoản của cô.
Ba tháng sau, vào tháng 2 năm 2016, Fruean gọi điện đến ngân hàng và nói rằng “em trai” của cô muốn nạp thêm khoản vay để “chi tiêu cá nhân” và khoản tiền thêm 5000 đô đã được phê duyệt.
Trong vòng chín ngày, Fruean đã thực hiện hai lần chuyển tiền với tổng trị giá 4000 đô từ tài khoản của Solomona.
Vào tháng 4 năm đó, Fruean đã thực hiện một khoản vay khác, nhận được 5372 đô với lý do cha mẹ của Solomona đang đến thăm từ Samoa và anh ấy muốn đưa họ đi nghỉ.
Một ngày sau khi tiền vào tài khoản của Solomona, Fruean đã chuyển 5090 đô ra ngoài.
Hai đơn đăng ký thẻ tín dụng khác dưới tên Solomona vào tháng 4 và tháng 5 năm 2017 với giới hạn 1500 đô và 3000 đô đều không thành công.
Thẩm phán Marinovich nói: “Những bằng chứng này cho thấy cô đang cố tìm mọi cách kiếm tiền dưới danh nghĩa của nạn nhân”.
Đơn đăng ký thẻ tín dụng tiếp theo của Fruean đứng tên Solomona vào ngày 30 tháng 6 năm 2017 đã thành công và cô đã đạt được hạn mức 2000 đô.
Tại phiên tòa xét xử cô, bồi thẩm đoàn đã nghe thấy một cuộc điện thoại của Fruean đến ngân hàng để xin thêm tiền, Ben Fruean giả làm Solomona.
Một đơn đăng ký thẻ tín dụng khác vào tháng 7 năm đó đã bị từ chối và một đơn đăng ký khoản vay cá nhân khác trị giá 5000 đô vào tháng 6 năm 2018 cũng bị từ chối.
Tổng cộng, Fruean đã lấy ít nhất 70.000 đô từ tài khoản của Solomona trong khoảng thời gian từ tháng 11 năm 2015 đến tháng 9 năm 2018.
Thẩm phán cho biết cuối cùng nạn nhân trắng tay với số tiền 86.729 đô mặc dù kiếm được tới 1000 đô một tuần trong thời gian đó.
Solomona phát hiện ra rằng anh chẳng có đồng nào trong gần 3 năm làm việc kể từ di cư đến vào cuối năm 2018 và không thể chi bất kỳ khoản tiền nào cho đám cưới của mình.
Trắng tay sau nhiều năm làm việc
Fruean cũng có hành vi phạm tội tương tự đối với người em họ thứ hai của chồng cô, Ransom Fruean, người mới 20 tuổi khi anh ấy di cư từ Samoa để sống và làm việc với cặp đôi vào năm 2016.
Fruean đã thiết lập tài khoản ngân hàng của Ransom, giữ quyền kiểm soát nó, đứng tên anh ta đăng ký nhiều thẻ tín dụng và khoản vay cá nhân và chuyển một số tiền lớn ra khỏi tài khoản của anh ta.
Đơn xin vay 20.000 đô và 11.000 đô đã bị từ chối nhưng một đơn xin vay 7000 đô để “khẩn cấp tham dự đám tang của ông nội ở Samoa” đã được chấp thuận, và một đơn xin vay 7000 đô khác liên quan đến việc ai đó giả làm Ransom qua điện thoại nói chuyện với nhân viên ngân hàng để ủy quyền cho đơn đăng ký cũng đã được chấp thuận.
Cô đã chuyển 27.652 đô từ tài khoản của anh ấy trong hai năm và tổng cộng thẩm phán tin rằng Ransom đã mất trắng số tiền 43.988 đô, bao gồm cả các khoản nợ mà ASB đã xóa.
Trong một phát biểu về ảnh hưởng của những hành vi lừa đảo đến nạn nhân, Solomona cho biết niềm tin của anh dành cho Fruean đã đặt nhầm chỗ.
“Bây giờ tôi cảm thấy hoàn toàn bị phản bội bởi Faith, chồng cô ấy là anh Ben và cha của Ben ở Samoa”
“Họ là họ hàng của tôi nhưng tôi không hề biết tổng thu nhập của tôi cũng như mọi chi tiêu và vay mượn đều bị Faith cố tình kiểm soát trong gần ba năm.”
Solomona bị các công ty thu hồi nợ quấy rối hàng tuần và anh lo ngại việc lạm dụng tài chính đã ảnh hưởng đến xếp hạng tín dụng của anh.
Thay vì số tiền kiếm được của anh được gửi về cho cha anh ở Samoa, về cơ bản chúng được gửi đến gia đình người khác.
Thẩm phán Marinovich nói: “Việc anh ấy không có khả năng tiết kiệm cho tương lai của chính mình đã bị ảnh hưởng”.
“Cô thấy đấy, cô Fruean, có lẽ cô đã có thể tự đứng vững trên bệ đỡ của gia đình mình, cô và chồng cô có thể nói với gia đình anh ấy rằng cậu đã thành công và cậu đã làm rất tốt ở New Zealand và họ nên tự hào về điều đó”.
“Nhưng cô đã tước đi cơ hội đó của Tautai Solomona và Ransom Fruean.”
Ransom mô tả trong phát biểu về ảnh hưởng của những hành vi lừa đảo đến nạn nhân rằng anh ta cảm thấy không vui và tổn thương như thế nào khi phát hiện ra hành vi lừa dối.
Thẩm phán cho biết: “Anh ấy nói về việc anh ấy đã suy sụp tinh thần như thế nào và anh ấy đã chìm đắm như thế nào, anh ấy sẽ trả khoản nợ mà cô đã gây ra như thế nào”.
Ransom tức giận trước những lời nói dối của Fruean và Ben đã nói với anh rằng anh không thể gửi tiền về cho gia đình mình.
Ngày phán xét Fruean
Thẩm phán Marinovich cho biết Fruean không chỉ được hưởng lợi về mặt tài chính mà còn giúp đại gia đình của cô tin rằng cặp đôi đang sống tốt ở New Zealand.
“Cô đã làm được điều này bằng cách thể hiện sự thành công thông qua những tài sản vật chất như ô tô, những chuyến du lịch nước ngoài, đưa gia đình đi nghỉ và gửi tiền về cho gia đình chồng”
“Tất cả điều này đều gây bất lợi cho các nạn nhân. Gia đình họ đã bỏ lỡ những cơ hội có cuộc sống tốt hơn.”
Tòa án được biết Fruean đã cố gắng đóng vai nạn nhân trong một báo cáo trước khi tuyên án, nói rằng cô ấy không thể ăn và ngủ vì tình hình căng thẳng.
Thẩm phán Marinovich nói: “Tôi không nghi ngờ gì rằng đó là kết quả trước hết là do bạn bị kết án về hành vi phạm tội và thứ hai là bạn đã không cho gia đình mình biết về điều đó”.
Theo nzherald.co.nz – Duong Nguyen