Colin Rangitaawa vô tình dẫm phải vũng nước và ông không thể lường trước được hậu quả nghiêm trọng sẽ xảy ra.
Chất lỏng mà ông ấy nghĩ là nước thực ra là xút ăn da và trong vài giờ, chất lỏng ấy ăn mòn da thịt và những vết phồng rộp đen bắt đầu xuất hiện ở chân.
Rangitaawa đang làm việc tại Alto Packaging, một công ty sản xuất nhựa cứng có tiền sử vi phạm các tiêu chuẩn an toàn tại nơi làm việc, sự cố xảy ra vào tháng 12 năm 2021.
Ông không hề biết chất này, nó được gọi là natri hydroxit và thường được sử dụng làm chất tẩy rửa hạng nặng, đã rò rỉ xuống sàn nơi làm việc Lower Hutt.
Gần 18 tháng trôi qua, ông ấy đã mất hai đầu ngón chân và quá trình hồi phục vẫn đang tiếp tục.
“Tôi nghĩ tương lai của mình đã thay đổi,” Rangitaawa nói với Tòa án quận Hutt Valley trong tuần này thông qua vợ ông, Daphne, đọc.
"Điều này lẽ ra không nên xảy ra... Tôi không muốn điều này xảy ra với bất kỳ ai khác."
Không cung cấp cho nhân viên đồ bảo hộ cá nhân (PPE) cũng như đào tạo và cung cấp thông tin phù hợp khi làm việc với chất xút ăn da, Alto Packaging đã vi phạm Đạo luật Sức khỏe và An toàn tại nơi làm việc năm 2015.
Sau cuộc điều tra, WorkSafe buộc tội công ty đã vi phạm ba mục của Đạo luật khiến người lao động có nguy cơ bị thương nặng hoặc tử vong.
Thẩm phán Arthur Tompkins tuyên án, Alto Packaging đã nhận tội và bị phạt 242.000 đô la, đồng thời yêu cầu công ty phải trả cho Rangitaawa thêm 50.000 đô la để bồi thường thiệt hại về tinh thần.
Phát biểu với tờ Weekend Herald, người đàn ông 62 tuổi ở Wellington cho biết số tiền này không bù đắp được cho những gì ông và whānau (đồng nghiệp) của mình phải trải qua sau hậu quả của vụ việc tại nơi làm việc.
"Tôi đã phải chịu nhiều hậu quả hơn tôi nghĩ," ông nói.
"Cái này sẽ theo tôi đến hết đời."
Nhưng Rangitaawa, người đã yêu cầu công ty cấp cho một đôi ủng cao su nhưng bị từ chối vì họ nói ông chỉ là "nhân viên tạm thời", và ông cho biết vết thương của mình tệ hơn rất nhiều.
Rạng sáng ngày 16 tháng 12 năm 2021, một người giám sát ca đêm thấy một thùng chứa xút ăn da, chất tẩy rửa, thùng trống rỗng và bậc thang gần đó bị ướt
Vòi của thùng bị đứt ra, khiến chất lỏng rò rỉ xuống đất.
Hệ thống đã được sửa và một dây xích an toàn được lắp để chặn khu vực này.
Người giám sát yêu cầu nhóm tránh xa vì theo bản tóm tắt lời khai, "anh ấy không chắc chắn 100% an toàn".
Nhưng khi bắt đầu ca làm việc buổi sáng, Rangitaawa, người làm thuê từ một công ty tuyển dụng, không biết được rủi ro tiềm ẩn.
Ông ấy chỉ mới làm việc tại đây được 10 tuần khi sự cố xảy ra.
Rangitaawa hôm ấy mang đôi giày có nắp thép từ nhà, trông nó giống như giày thể thao.
Không có dây an toàn ở đó khi ông ấy bắt đầu ca làm việc và ông đã vào khu vực bị rò rỉ chất độc lúc 7:30 sáng.
Mất vài phút Rangitaawa mới hoàn thành nhiệm vụ của mình và ngay sau đó ông bắt đầu cảm thấy khó chịu ở ngón chân của mình.
Cho rằng đó là bệnh gút, một bệnh mà ông đang mắc phải. Sau đó Rangitaawa về nhà uống thuốc khi cơn đau trở nên tồi tệ hơn. Ông ấy đã trở lại làm việc nhưng vào thời điểm đó, cả hai chân đều rất đau đớn.
Rangitaawa trở về nhà và cởi giày ra.
Những vết phồng rộp đen bao phủ bàn chân và khi đến bệnh viện, một y tá của Khoa Cấp cứu đã ngay lập tức nhận ra.
"Cô ấy nghiêng người qua quầy và nói với tôi 'đó là bỏng hóa chất'," ông nhớ lại.
Vết thương được rửa sạch, kiểm tra và kết quả pH mức cao nhất.
Rangitaawa không hiểu mức độ nghiêm trọng của vết bỏng cho đến khi được thông báo rằng mình có thể bị mất ngón chân và cần phải tập đi lại.
"Tôi đã nghĩ 'ồ, hôm nay có thể mình không về nhà'."
Trong khi Rangitaawa chỉ dành ba phút rưỡi ở khu vực bị rò rỉ, anh ấy đã phải đánh đổi hơn một tuần trong bệnh viện, nơi ông ấy trải qua quá trình ghép da xâm lấn và cạo.
Ông ấy được ra viện vào đêm Giáng sinh.
Ngày Giáng sinh ông không thể làm những điều nhỏ nhặt như việc bế cháu trai Zakai vì sợ bị ngã.
"Khi Zakai đi ngủ lúc 7:30 tối, mọi người sẽ ôm cháu ấy," Rangitaawa nói.
"Tôi không thể bế cháu ấy lên và cháu nhận ra điều đó."
Sau vụ việc, Rangitaawa trở nên thụ động và được một y tá do ACC tài trợ đến thăm nhiều lần trong tuần.
Ông ấy phải hết sức cẩn thận để không làm ảnh hưởng các chỗ ghép da, và không thể ngủ trên giường trong gần một tháng vì không đi được lên cầu thang để đến phòng ngủ của mình.
Rangitaawa bị mất đầu cả hai ngón chân út và khả năng giữ thăng bằng bị ảnh hưởng.
Ông cảm thấy quá trình phục hồi của mình gây áp lực lên gia đình, mọi người phải nghỉ việc để hỗ trợ ông các công việc hàng ngày như tắm và sử dụng phòng tắm.
Thẩm phán Tompkins cho biết khi trở lại làm việc 6 tháng sau đó, Rangitaawa là mục tiêu của "những bình luận tiêu cực, thiếu hiểu biết" từ các đồng nghiệp.
Đây không phải vụ truy tố đầu tiên
Tại buổi tuyên án, công tố viên Tanya Braden của WorkSafe nói trước tòa rằng Alto Packaging, một bộ phận của Pact Group, trước đó đã bị truy tố trong hai vụ án không liên quan.
Vào năm 2020, một công nhân đã bị mắc kẹt trong một chiếc máy tại Auckland và tử vong do vết thương quá nặng.
Ba năm trước, vào năm 2017, một công nhân đã bị mất hai đầu ngón tay do máy đóng gói thực phẩm.
Thay mặt công ty, luật sư Daniel Erickson nói với tòa án rằng các biện pháp an toàn được tuân thủ vào ngày xảy ra sự cố bỏng hóa chất không phù hợp với những gì Alto Packaging mong đợi, nhưng công ty đã nhận trách nhiệm về vụ việc.
"Alto thực sự hối hận về những gì đã xảy ra," Erickson nói.
Ông cho biết công ty đã gặp khó khăn trong việc thuê một người quản lý an toàn và sức khỏe và những vị trí tuyển dụng cho các vai trò cấp cao.
Tòa án được biết Alto Packaging có tỷ lệ nhân viên tạm thời cao và công ty đã không cung cấp cho Rangitaawa và các nhân viên khác PPE phù hợp cũng như đào tạo đầy đủ.
Tổng giám đốc điều hành của Pact Group, Eric Kjestrup, cho biết công ty đã chấp nhận quyết định của tòa án và thực hiện các thay đổi về an toàn tại các địa điểm làm việc "để đảm bảo các sự việc như vậy không xảy ra nữa".
“Vụ việc dẫn đến thương tích cho một nhân viên tại cơ sở Bao bì Alto của chúng tôi ở Wellington vào tháng 12 năm 2021 là điều đáng tiếc và lẽ ra không nên xảy ra,” ông nói.
"An toàn luôn và phải là ưu tiên số một đối với Pact và các tổ chức của công ty và chúng tôi rất tiếc vì nhân viên đã bị thương tại một trong các cơ sở của chúng tôi."
Thời điểm để vượt qua khó khăn
Rangitaawa cho biết ký ức về một thành viên trong gia đình đã chết sau vụ việc đã làm động lực cho ông trong quá trình hồi phục.
"Khi tuyệt vọng, tôi đã nghĩ đến người ấy, điều đó làm tôi cũng thấy khá hơn," ông nói.
"Ông ấy truyền cảm hứng để tôi trở nên tốt hơn. Tôi muốn trở nên tốt hơn không chỉ vì tôi mà còn vì anh ấy."
Rangitaawa không còn làm việc cho Alto nữa và ông hiện đang làm công việc yêu thích với tư cách là người gác cổng tại một trường trung học ở vùng Wellington.
Mặc dù đôi khi chân vẫn sưng lên và giờ đang đi khập khiễng, Rangitaawa nói rằng đã đến lúc bước tiếp.
“Bạn không nên tập trung vào một thứ gì đó quá lâu, nếu không nó sẽ kéo bạn xuống,” ông nói.
"Tôi không còn giận ai nữa. Không nên đổ lỗi cho ai về những gì đã xảy ra. [Nhưng] tôi sẽ luôn nhớ, tôi sẽ luôn giữ những bức ảnh."
Theo rnz.co.nz - Lan Trinh